THÂN PHẬN ĐANG LÀ!
Mọi người ơi!
Được thân người là phước lành từ nhiều kiếp,
Đủ sáu căn, là bao lần tạo nghiệp tốt mà nên.
Dầu cuộc đời bao sóng gió nỗi chìm,
Nhìn xung quanh mới nhận ta là người may mắn.
Bao thơ trẻ chào đời lìa xa cha mẹ,
Lạc gióng nòi, không quyến thuộc bà con.
Sống hẩm hiu khắp phố nhỏ đường mòn,
Thân phiêu bạt, giang hồ đâu ai khâu chiếc áo.
Cuộc đời ấy, bị thói đời trơ tráo,
Ánh mắt nhìn đâu được mấy yêu thương.
Rồi ta thử nghĩ!
Nếu như ta sanh ra gặp khuyết căn mù tối,
Hoặc ngọng căm, hoặc què quặc, hoặc tâm thần,
Quá đau thương, ôi khổ cảnh chất ngần,
Dẫu oán than, trách đất trời sao cho phỉ?
Một đời thật tươi đẹp!
Là nhìn tự thân, dẹp bỏ lòng ích kỷ,
Đem tình thương với mọi loài.
Với con người tấm lòng đầy chất vị tha.
Kiếp sống này luôn thay đổi, bởi khổ đau nên gọi Ta bà,
Do sự chịu đựng, nào sanh ly, nào tử biệt.
Khi tắt hơi, chớ nghĩ rằng mất hết,
Nhưng còn chăng, cũng chẳng phải linh hồn,
Kết tụ thân là thất đại thành hình,
Bởi ngũ uẩn là duyên sanh giả huyễn,
“Như thị như thị biến,
Do nhất thiết chủng thức”.
Như Thế Tôn ngôn:
“Nhất thiết pháp Vô ngã”.
Mỹ quốc ngày 17 tháng 11 năm 2019.
Thích Thiện Tài.
Tổng lượng truy cập : 6.899.409 Truy cập
Đang trực tuyến : 2 Phật tử
Tổng số thành viên : 25 Thành viên
Tổng số lượt xem video : 4.268.996 Lượt xem
Tổng số lượt nghe nhạc : 8.982 Lượt nghe
Vui lòng đăng nhập hoặt đăng ký để lại bình luận