TỈNH GIẤC PHÙ HOA
Ngồi ngẫm lại, lắm khi tự thẹn với lòng,
Đọc Kinh hiểu lý là “Ngũ uẩn giai không”.
Ai không biết, Pháp là duyên sanh tích tụ!
Ai không rành, Vật là biến chuyển vô thường!
Tại sao ta? Bị sắc thanh cứ lôi kéo vấn vươn,
Cũng bởi lẽ! Do nhãn nhĩ cuốn hút theo ý thức.
Phật tỏ rõ, liễu triệt buông tất cả để thành Chánh giác,
Ta mịt mờ, chập chờn sớm tối hụp lặn bến sông mê.
Nghe đâu đây tiếng mõ thúc giục khách phiêu trầm,
Nhưng cứ mãi phập phiều mò trăng đáy nước.
Vang vọng lại, hồi chuông réo gọi người tỉnh giấc,
Lại chập chờn hốt giác hốt mê,
Một cõi mãi đi về,
Đi đâu trong vũ trụ.
Nẽo cùng đường hoạn lộ,
Sanh tử tựa phù hoa.
Usa ngày 16 tháng 10 năm 2019.
Bất Dị (Thích Thiện Tài).
Tổng lượng truy cập : 6.860.593 Truy cập
Đang trực tuyến : 3 Phật tử
Tổng số thành viên : 25 Thành viên
Tổng số lượt xem video : 4.185.261 Lượt xem
Tổng số lượt nghe nhạc : 8.911 Lượt nghe
Vui lòng đăng nhập hoặt đăng ký để lại bình luận